Nghị luận xã hội - Những điều không tìm mà gặp

Có một buổi chiều đứng gần cửa sổ, tôi bắt gặp hai con ong mật. Con ong còn bay được cứ loay hoay cố lật con ong đang ngã chỏng chơ đứng dậy. Nhưng nó không thể. Con ong kia có lẽ đã không bay được nữa. Tôi giúp lật lại, chú ong lại ngã ra. Có lẽ nó đã bị thương. Có lẽ nó sắp chết. Nhưng chú ong kia vẫn cứ ở đó và không chịu bay đi. Cảm ơn hai chú ong nhỏ đã làm buổi chiều của tôi lạ lùng và nhiều suy niệm hơn.

Đó không phải là ngày lễ. Hoàn toàn không, dù tôi cố nhớ lại xem đó là một dịp gì đặc biệt khi nhận được một bó hoa ly màu vàng. Bó hoa vàng giữa một ngày bình thường đã trở thành đặc biệt trong tôi. Đã trở thành điều xôn xao và ấm áp trong tôi. Cứ gì phải là ngày đặc biệt trong khi mình hoàn toàn có thể tự tạo ra một ngày đặc biệt. Cảm ơn hoa và tạ ơn người.

Những điều không tìm mà gặp

Có một ngày chủ nhật không lang thang, tôi nằm nhà và mở tivi theo quán tính - để tránh nỗi buồn chán. Tình cờ gặp phim Peter Pan - như gặp lại thời thơ ấu, những chuyến phiêu lưu và những ước mơ kì lạ của trẻ con. Không như những nàng tiên luôn đầy phép thuật, thần thông uy lực và dịu dàng trong cổ tích, nàng tiên của Peter Pan cũng có những phút giây toan tính, ghen tị và cả độc ác nữa... Phải xem Peter Pan khi là người lớn mới biết cách tha thứ cho nàng. Và phải xem Peter Pan khi là người lớn mới thấy một niềm xúc động lớn lao khi nghe lời của Peter Pan: Chỉ cần một người nói “làm gì có tiền”, một nàng tiên sẽ chết... Ngày chủ nhật không lang thang đã mang tôi lên một chuyến tàu về vùng Never Land, nơi có một cậu bé mãi mãi là trẻ thơ, mãi mãi có những niềm tin tốt đẹp.

Đi tìm một thông tin mơ hồ. Tôi không biết bắt đầu từ đâu. Lên mạng “search” và... hàng trăm những mẩu thông tin vụn vặt hiện ra. Trong khi tìm điều cần tìm, tôi đã bắt gặp những điều thú vị mình không hình dung ra. Cảm ơn sự tình cờ. Cảm ơn những điều không tìm mà gặp trong đời...

Leave a Reply