Văn biểu cảm - Khoảng khắc - con mắt thứ ba

Thành phố chỉ se lạnh. Người phụ nữ khoác chiếc áo mỏng tất tả với gánh xôi oằn nặng trên vai đi dọc vỉa hè, người đàn ông mặt hốc hác cố nở nụ cười nài nỉ người qua đường mua trái bắp nóng. Nhìn họ tôi cảm thấy mình sung sướng khi không phải vất vả kiếm tiền.

Khoảng khắc - con mắt thứ ba

Nhưng chỉ một chốc lát tự thấy may mắn, tôi lại quay cuồng với những bận rộn của riêng mình. Chậm lại để ngửi thấy hương thơm của những đóa hồng. Hãy dành một khoảnh khắc để thật sự sống. Hình như tôi đang đi quá nhanh... Một đôi bạn trẻ mù được cậu bé dắt qua đường, những chiếc xe đồng loạt dừng lại nhường lối đi. Người họa sĩ cần có con mắt thứ ba để nhìn thấy cái đẹp xa hơn ở sau bức tranh, còn chúng ta cần có con mắt thứ ba để nhìn thấy, cảm thông với những số phận bất hạnh. Sự mù lòa thật khủng khiếp! Chúng ta không mù lòa nhưng rất nhiều lần ta nhìn cuộc đời như một người mù thật sự, vô tâm và thờ ơ. Sao không dành một khoảnh khắc để hướng về khoảng tối phía sau ánh sáng...

Leave a Reply