Văn nghị luận - Hãy chứng minh rằng đời sống của chúng ta sẽ bị tổn hại rất lớn nếu mỗi người không có ý thức bảo vệ môi trường sống
Mỗi người trong chúng ta luôn cố gắng để xây dựng cho cuộc sống của mình tươi đẹp hơn, nhà máy, trường học, bệnh viện được dựng lên. Thế nhưng, chúng ta cũng đâu biết rằng, chỉ một hành động vô ý thức nhỏ bé của mỗi người về môi trường cũng đủ làm tổn hại rất lớn đến cuộc sống mà mọi người đang đóng góp ấy.
Môi trường, đó là không khí bạn hít thở, là mặt đất bạn đứng trên, là cánh rừng bát ngát xanh, là dòng nước bạn uống... Tất cả đều thật quý giá và thân thuộc biết bao. Thật là sung sướng khi đứng giữa rừng xanh trong lành, nghe bên tai âm thanh muôn điệu của chim muông. Cuộc sống ấy quá đỗi yên bình và cũng là ước mong của con người. Thế nhưng, vì cái lợi trước mắt, mà những lười cưa sắc nhọn đã cứa vào thân gỗ. Triệu triệu cây gỗ đã bị hạ xuống, màu xanh dần mất, lũ lụt sẽ tràn về mạnh hơn, không khí sẽ không được điều hòa, ngày càng trở nên ngột ngạt. Cuộc sống bị đe dọa. Chẳng phải thế là tổn thất quá lớn chỉ vì một từ “ý thức” của mỗi người chợt bị lãng quên đi hay sao? Rồi những nguồn lợi vật chất rừng mang đến cho con người như gỗ, hương liệu, thuốc, thực phẩm cũng bị cuốn vào những lưỡi cưa kia. Quê hương ta xanh đẹp là thế, giờ chỉ còn đồi trơ đất trọc, đau lòng quá thôi. Chỉ vì hành động vô ý thức, nhiều kẻ đã phá hủy tất cả những gì đẹp đẽ quý giá của rừng, những thứ con người không thể tạo ra được.
Môi trường - đó còn là bầu không khí ta thở. Cuộc sống công nghiệp hiện đại mà con người tự hào cũng là nguyên nhân làm cho khói xả của nhà máy bôc lên bầu trời, khó xả của ô tô phun liên tục đen đường phố. Bầu không gian ngột ngạt và ô nhiễm cũng đồng nghĩa với sự diệt vong của tất cả các sinh vật. Tầng ô-dôn có lỗ thủng ngày càng lớn, tia cực tím và tia tử ngoại chiếu xuống trái đất tạo ra bệnh tật, bão từ. Cuộc sống lại trở nên bị đe dọa, người thân của chúng ta có thể bị cướp đi lúc nào không biết.
“Rừng vàng, biển bạc”. Mặt biển xanh vỗ về bãi cát vàng, con sông êm đềm với con đò quê hương, dòng suối róc rách cá bơi lội tung tăng. Thử tưởng tượng xem, nếu mặt biển bập bềnh những rác, cá, ốc, sinh vật dưới hiển chết trôi, nước vẩn đục.... không còn sự trong trẻo đẹp tươi nữa. Ôi! Thật kinh khủng làm sao. Biết là con người sợ hãi cái không gian đó sao rác thải vẫn cứ trút xuống sông, đồ ăn thừa vẫn đổ cả xuống nước, rồi dầu đổ ra mặt biển. Ý thức bảo vệ con người bị giảm sút, nhiều kẻ chỉ biết lo cho bản thân mà hại cộng đồng. Họ liệu có hiểu?
Phá hoại môi trường cũng là phá hoại nền kinh tế trầm trọng. Đất bị khô cằn, nứt nẻ, mất chất dinh dưỡng làm cho cây cối trở nên khô héo, nông nghiệp sa sút. Không khí ô nhiễm, làm khí hậu theo đất ô nhiễm, rồi đây, những sinh vật trên mặt đất sẽ không còn thấy sự tươi tốt trù phú bao phủ mọi nơi.
Tất cả đều đáng sợ. Thảm cảnh đó sẽ đến với con người ta nếu thiếu đi ý thức bảo vệ môi trường. Nếu rừng đã lỡ bị hại những ai có ý thức thì đừng tiếp tục phá rừng nữa, hãy trồng thêm cây và chăm sóc rừng đi. Một người không thể làm việc quá lớn, vậy hãy bắt đầu từ việc nhỏ như: vệ sinh nhà cửa, thu gom và vứt rác đúng nơi quy định, chăm sóc cây, bảo vệ hồ, ao, sông, biển,... Điều đó, ai cũng có thể làm và nhiều việc nhỏ sẽ tích lại thành việc lớn. Thiên nhiên ban tặng cho ta những điều kì diệu nhưng cũng có thể mang đi tất cả nếu thiên nhiên nổi giận. Đừng bao giờ để điều đó xảy ra, bằng cách ý thức hành động bạn đang làm.
Hãy bảo vệ cuộc sống bằng cách giữ vững màu xanh cho môi trường, để cùng hướng tới một “hành tinh xanh mãi xanh”.