Văn nghị luận - Khi những trái tim không hèn

1. Thảm họa tàu Titanic đã xảy ra từ lâu rồi và lịch sử liên tục nhắc tới nó như một kinh nghiệm thương đau không chỉ của ngành hàng hải thế giới. Đặc biệt là vào dịp cách đây gần 10 năm, khi siêu phẩm điện ảnh Titanic trình chiếu, nhiều tư liệu lịch sử về vụ đắm tàu giữa đại dương lại tiếp tục được khai quật.

2. Ông Masabumi Hosono đã có mặt trên con tàu thảm họa này. ông thoát nạn và trở về quê hương. Tưởng sự sống của ông là niềm vui, hóa ra ngược lại. Trong vụ đắm tàu Titanic, cái chết mới là can đảm, ngược lại là hèn nhát. Ong Masabumi trở về Nhật mang theo nỗi buồn và nhục nhã cho gia đình. Có người phân tích rằng, trong vụ thảm họa này người Anglo Saxon can đảm, còn người Pháp, Ý, Ameni, Nhật và người Hoa là đáng hổ thẹn.

trái tim không hèn

3. Đã rất nhiều lần tôi tự hỏi, nếu giả sử có mặt trên con tàu Titanic này, người Việt Nam sẽ được xếp loại can đảm hay là đáng hổ thẹn?

4. Không ai mong muốn một tình huống rủi ro để được thử thách, nhưng nếu đường đời cứ bằng phẳng thì anh hùng hào kiệt có hơn ai? Trong vụ chìm tàu ở Cà Mau cách nay gần 2 tháng, có 39 người chết và 108 người được cứu sống. 39 là con số thương đau. Nhưng 108 là con số biểu trưng cho lòng can đảm và sự cứu trợ quên thân mình của bà con, nhất là bà con ngư dân.

5. Không chỉ như thế, đặc biệt là trên con tàu đắm ở Cà Mau này, đã có đã những trái tim can đảm tỏa sáng. Trong lúc hoảng loạn, có người thanh niên tên Kiên đã cởi phăng áo lao ra cứu người. Anh cứu đến người thứ tư, thì đuối sức, anh không trở về tàu được nữa. Nếu sức lực và khả năng bơi lội giỏi của anh chỉ để dành cho riêng anh thoát hiểm thì anh dư sức bơi trên biển cho đến lúc có người đến cứu, nhưng anh đã không làm như vậy. Trên chuyến tàu định mệnh này còn có Huỳnh Minh Phúc, một bạn học sinh lớp 10 trường THPT Ngọc Hiển, Cà Mau. Phúc cũng đã cứu giúp nhiều người. Theo báo chí mô tả, khi tàu chìm hẳn, Phúc đã lanh lẹ bẻ những miếng xốp của thùng nước đá trao cho những người không có phao và không giữ riêng một miếng nào. Phúc đuối sức dần rồi chìm hẳn.

6. Như vậy, người Việt Nam đã và vẫn sẽ là những con người mang trái tim can đảm trong mọi tình huống. Đó là điều đáng tự hào. Gần 60 năm trước, trong bức thư gửi các em học sinh nhân ngày khai trường, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã gửi gắm nỗi lo: sau 80 năm trời nô lệ, thực dân Pháp có thể làm cho nước nhà bị yếu hèn.

7. Quả thật như vậy, chúng ta không sợ khó, không sợ khổ, chỉ sợ là người yếu hèn. Vậy thì hỡi thế hệ trẻ tuổi, hỡi những trái tim can đảm! Chúng ta không hèn, thì phải làm thế nào để Tổ quốc ta không yếu? Làm thế nào để đất nước ta không còn bị xếp loại nghèo khó của thế giới?

Leave a Reply