Viết một bài văn tả con vật

Chủ nhật vừa qua, em về thăm nội. Em được nội cho một chú chó con rất đẹp.

Em đặt tên cho chó mới này là Pi-lu. Thế là từ hôm đó, Pi-lu ở với gia đình em. Ngày ngày, em chăm sóc rất chu đáo và ngắm nhìn chú không chán. Pi-lu mập mạp, bộ lông màu vàng sẫm. Bốn chân ngắn ngủn lại thêm bộ vuốt trắng ở bốn chân càng làm cho chú đáng yêu hơn. Mới chỉ mấy tuần tuổi, cái đầu của chú còn bé, trông như quả cam tròn trĩnh. Phía trên đầu là đôi tai bé tẹo như hai lá táo, lúc vểnh lên, lúc cụp xuống. Nổi bật trên chiếc đầu xinh xắn ấy là đôi mắt tròn xoe, sáng long lanh như hai hòn bi chai. Còn cái mũi của chú trông rất ngộ, mũi to bằng đầu ngón tay cái người lớn, luôn ươn ướt và mềm mại. Mỗi khi đòi ăn, cái mũi ấy khịt khịt, còn mồm thì há ra để lộ những chiếc răng nhỏ như răng chuột. Khi được cho ăn, chú ve vẩy cái đuôi ngắn của mình như tỏ vẻ mừng rỡ. Cũng cái đuôi ấy khi vui chú thường ngoe nguẩy. Còn lúc buồn, cái đuôi lại thõng xuống như đuôi bê.

Con chó

Pi-lu thích được ăn ngon, ở sạch và thích được chủ vuốt ve. Mỗi lúc em đi học về, chú thường chạy ra tận cổng đón em, mừng tíu tít. Chú biết người quen kẻ lạ...Người thân của gia đình em đến, chú tỏ vẻ mừng rỡ. Còn người lạ, chú sủa vang cho đến lúc chủ bảo im. Pi-lu thật tình cảm với người nhưng cũng thật nghiêm khắc với lũ chuột. Chẳng con nào bén mảng đến, chú đuổi tới tấp, bọn chuột cũng kinh hồn bạt vía chẳng khác nào chạm trán với mấy chú mèo hàng xóm bên kia. Pi-lu cũng có ích đấy chứ, chú như một cảnh sát viên trong gia đình, biết trông nhà và nghe ngóng để bắt kẻ trộm. Chú thật khôn nên cả nhà ai cũng thích.

Với em, Pi-lu là một người bạn tâm tình. Mỗi khi ăn, em thường không quên chú. Em mong chú lớn nhanh và luôn có ích cho gia đình.

Leave a Reply