Hãy viết một bài văn biểu cảm nói về ý nghĩa trọng đại của ngày Chiến thắng 30 tháng 4

I. TÌM HIỂU ĐỀ VÀ CÁCH LÀM BÀI

Nói chung, đây là một bài văn nghị luận mà luận đề là ý nghĩa trọng đại của ngày Chiến thắng 30 tháng 4. Bài viết phải đưa ra những luận cứ nhằm chứng minh cho luận đề ấy. Không những thế, để khẳng định đây là ngày kỉ niệm trọng đại, bài viết cần có một phần nêu lên suy nghĩ của bản thân về cách thể hiện, bài viết một mặt phải bảo đảm sự chặt chẽ trong cách lập luận, một mặt phải đạt yêu cầu biểu cảm: chọn được những dẫn chứng xúc động, giọng văn tha thiết, xúc động.

Ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày trọng đại trong lịch sử của dân tộc

II. DÀN BÀI

1. Mở bài

- Khẳng định Ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày trọng đại trong lịch sử của dân tộc.

2. Thân bài

- Đó là ngày kết thúc cuộc kháng chiến dài nhất trong lịch sử chống ngoại xâm;

- Ngày ấy mở đầu cho tất cả những gì có được hôm nay, cho hạnh phúc được học hành, được mơ ước của thế hệ trẻ hôm nay;

- Có được ngày 30 tháng 4 năm 1975, nhân dân ta đã phải trả bằng rất nhiều hi sinh.

3. Kết bài

Vui niềm vui đất nước, cố gắng sống xứng đáng với công ơn của thế hệ đã làm nên chiến thắng giành độc lập tự do cho dân tộc.

BÀI LÀM

Lịch sử Việt Nam thế kỉ XX có một ngày vô cùng trọng đại: Ngày 30 tháng 4 năm 1975.

Ngày ấy, thành phố Sài Gòn giải phóng, miền Nam hoàn toàn giải phóng. Ngày ấy, chấm dứt cuộc chiến tranh 30 năm, cuộc chiến tranh chống xâm lược dài nhất và khốc liệt nhất kể từ khi Ngô Quyền chiến thắng quân Nam Hán trên sông Bạch Đằng mà lập nên nhà nước tự chủ đầu tiên của nước Việt Nam sau gần một nghìn năm Bắc thuộc.

Ba mươi năm đã qua kể từ ngày chiến thắng. Những em bé chào đời cùng lúc với chiếc xe tăng đi qua cổng sắt tiến vào dinh Độc lập, bây giờ đã là những anh chị tròn ba mươi tuổi. Chuyện ngày đó, hôm nay lứa tuổi học trò nghe cứ như chuyện cổ tích. Thời gian trôi nhanh quá. Bây giờ, trên những hố bom xưa đã là nhà cửa, là phố phường, là nông trại hay nhà máy, có khi là trường học hay là một câu lạc bộ, một nhà hát... Sinh ra, rồi lớn lên; được ăn no và mặc ấm, được đến trường rồi học đại học, học cao học, chuyện ấy cứ như một điều hiển nhiên với tuổi mới lớn.

Chiến thắng 30 tháng 4

Tuổi mới lớn vốn vô tư. Tuy vậy, có những điều không thể vô tư được.

Để có được một Ngày 30 tháng 4 như cái Ngày 30 tháng 4 năm ấy, nhân dân ta đã phải trả một cái giá đâu phải nhỏ. Ba mươi năm, thời gian chưa đủ để làm nguôi nỗi đau của bà mẹ Việt Nam anh hùng có một đứa con duy nhất nhưng đã hi sinh cho Tổ quốc. Thời gian chưa đủ để anh thương binh quen được những cơn đau nhức nhối vì một phần thân thể đã mất sau trận đánh. Thời gian chưa đủ để anh bộ đội có thể quen được với nỗi bất hạnh sinh ra những đứa con bị dị dạng vì nhiễm hoá chất màu dạ cam của Mĩ. Thời gian chưa đủ để những quả bom bi còn nằm dưới mặt đất thôi làm cụt bàn chân những em bé ở Quảng Trị, Quảng Bình... Thời gian cũng chưa đủ để những người phụ nữ đơn độc đang sống buồn bã nơi những xóm quê kia quên được một thời từng là cô thanh niên xung phong trẻ trung xinh đẹp trên tuyến đường Trường Sơn... Không, thời gian chưa đủ để quên và không bao giờ đủ để có thể quên đi những chuyện như thế!

Bạn có thể quên biết bao nhiêu điều. Nhưng bạn đừng để mình có lúc không biết những chuyện ấy.

Hãy tưng bừng dự ngày vui mừng Chiến thắng 30 tháng 4.

Hãy nhớ những hi sinh của biết bao người để có ngày chiến thắng ấy!

Nhớ để biết ơn và sống cho xứng đáng với những hi sinh ấy!

Leave a Reply