Anh/ chị hãy viết một bài văn biểu cảm về nụ cười của mẹ

Trong gia đình người mà tôi kính trọng và yêu quý nhất là mẹ tôi. Có lẽ do đặc điểm công việc nên bố tôi thường đi công tác xa nhà nên mọi sự quan tâm, chăm sóc cho tôi đều do một tay mẹ cả. Tôi yêu mẹ vô cùng nhưng có lẽ thích nhất là khi tôi được ngắm nụ cười của mẹ

Con dù lớn vẫn là con của mẹ

Khi ở bên mẹ tôi có biết bao nhiêu kỉ niệm êm đềm, từ khi còn trong nôi dưới vòng tay, tiếng hát lời ru êm ái của mẹ đã đưa tôi vào giấc ngủ ngon lành. Chính hơi ấm và tình yêu thương của mẹ mà tôi đã lớn dần lên. Tôi còn nhớ rất rõ khi tôi còn học mẫu giáo, mỗi khi đến lớp tôi lại thấy lo lắng, lúc đó mẹ luôn nhìn tôi cười âu yếm chính nụ cười của mẹ đã động viên khích lệ tôi, an ủi tôi. Những lúc đó tôi thấy nụ cười của mẹ thật là đẹp, nó đẹp như ánh trăng rằm, đẹp như ánh dương ban mai, như nước hồ mùa thu. Nụ cười của mẹ không giống với bất kì nụ cười nào cả bởi vì tôi chưa thấy nụ cười nào lại ấm áp đến thế, nụ cười nào lại thân thương đến thế.

Khi tôi bắt đầu vào lớp 1, mẹ dắt tay tôi đến trường, đứng trước cánh cổng trường rộng mở, với bao người xa lạ khiến tôi lo sợ nép chặt vào lòng mẹ, mẹ cười hiền từ xoa đầu tôi rồi hôn lên má tôi. Nụ cười đó như tiếp cho tôi thêm sức mạnh để tôi tự tin bước qua cánh cổng màu xanh đi vào một thế giới đầy bí ẩn đang đợi tôi khám phá.

Vui nhất là khi tôi được điểm cao, từng điểm 9, điểm 10 đỏ thắm trên trang vở, tôi vội về nhà khoe mẹ là lúc nụ cười của me hạnh phúc và mãn nguyện nhất. Mẹ khen tôi học giỏi và tự hào về tôi lắm nhưng cũng không quên động viên tôi cố gắng hơn nữa. Tôi vẫn còn nhớ có lần tôi bị ốm mẹ đã chăm sóc cho tôi thật chu đáo. Từng cử chỉ, hành động như đút cháo... chăm sóc cho tôi từng li từng tí rồi động viên tôi cho tôi mau khoẻ làm tôi cảm động rơi nc mắt. Tôi biết bây giờ trong lòng đang lo lắng lắm và đó cũng là lúc thiếu vắng tiếng cười của mẹ. Lúc đó tôi cảm thấy thật ân hận vì đã không giữ gin sức khoẻ tốt làm cho mẹ buồn. Tôi chỉ mong khỏi bệnh thật nhanh để lại được nhình thấy nụ cười của mẹ.

đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con

Bây giờ, đã là học sinh trung học cơ sở rồi, tôi thấy mình đã lớn hơn rất nhiều và mẹ cũng bận trăm công nghìn việc nên ít khi tôi được sà vào lòng mẹ nũng nịu như ngày xưa nhưng trong lòng tôi vẫn luôn ao ước được nhìn thấy nụ cười hạnh phúc, mãn nguyện của mẹ dành cho tôi. Mỗi lần tôi vấp ngã nụ cười của mẹ lại động viên, khích lệ, giúp tôi đứng dậy vững bước trên đường đời bằng chính sức mình. Cảm ơn mẹ, cảm ơn nụ cười của mẹ đã sưởi ấm lòng tôi. Mỗi khi nhớ đến nụ cười thân thương của mẹ bên tai tôi vẫn còn văng vảng lời thơ trìu mến :

"Con dù lớn vẫn là con của mẹ

đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con"

Ôi nụ cười của mẹ mới thân thương làm sao, nó là thứ quý giá nhất trong hành trang của mỗi con người và có lẽ đối với tôi cho dù đến hết đời tôi cũng sẽ không bao giờ quên được nụ cười nhân hậu của mẹ, tôi tự hứa sẽ chăm ngoan, học giỏi, có hiếu với cha mẹ để nụ cười của mẹ sẽ nở mãi trên môi.

Leave a Reply