Hãy phân tích đoạn thơ sau trong bài thơ “Tiếng hát con tàu” của Chế Lan Viên: Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét... Bữa xôi đầu còn tỏa nhớ mùi hương

CÁC Ý CHÍNH

Chế Lan Viên rất tài hoa, sắc sảo và triết lí, thêm vào đó là cảm xúc cùa trái tim đang lắng nghe hồn mình, những phút thăng hoa của cảm xúc, giúp cho nhà thơ có những câu thơ “xuất thần”.

Anh bỗng nhớ em như đông về nhớ rét

Tình yêu ta như cánh kiến hoa vàng

Như xuân đến chim rừng lông trở biếc

Tình yêu làm đất lạ hóa quê hương

Nói đến tình yêu, câu thơ Chế Lan Viên lấp lánh sắc màu lí tưởng: rực rỡ và ấm áp trong một tâm tư rung động, lan tỏa, thấm thía. Ở đây, phong cách thơ Chế Lan Viên lại rất dễ nhận biết: suy ngẫm, triết lí mỗi hiện tượng, sự vật chỉ tồn tại và sinh thành trong mối “giao hòa’ với nhau: đông về nhớ rét, canh kiến hoa vàng, bộ lông chim cũng đổi hướng khoe sắc khi mùa xuân về. Tâm trí tác giả như reo lên khi phát hiện ra một chân lí của tình cảm.

Tình yêu làm đất lạ hóa quê hương

Tình yêu làm đất lạ hóa quê hương

Đâu đâu cũng là quê hương, đất nước của ta, của loài người. Con người hãy cùng nhau sống để yêu thương “Ông Lê-nin ở nước Nga, mà sao em thấy như là Việt Nam”. Những tâm hồn vĩ đại đã gặp trái tim vĩ đại: dường như Lê-nin và Hồ Chủ Tịch vô vàn kính yêu của chúng ta đã là một.

Tình yêu làm đất lạ hóa quê hương

Một lần nữa, tôi chỉ muốn khẳng định thêm cái triết lí tình cảm của nhà thơ.

Anh nắm tay em cuối mùa chiến dịch

Vắt xôi nuôi quân em giấu giữa rừng

Tình cảm, tình yêu biểu hiện sự gan góc, phi thường của người con gái Tây Bắc trên mảnh đất: “Tây Bắc tháng ngày không có lịch”, “Bữa xôi dầu còn tỏa nhớ mùi hương”. Mùi xôi nếp thơm nồng, trắng tinh “Mai Châu mùa em thơm nếp xôi”; thơm cả hương thơm của tình yêu và hương thơm - sức mạnh chiến đấu. Tình cảm cá nhân và tình yêu đất nước hoà hợp vào nhau làm cho nhau càng trở nên đẹp dịu dàng, mơ mộng và oai hùng, kiêu hãnh.

Leave a Reply