Suy nghĩ của anh / chị về câu nói sau: "Hãy hát như chẳng có ai nghe... Và hãy sống như thể trái đất này là thiên đường của bạn"

Đề bài

Suy nghĩ của anh / chị về câu nói sau:

"Hãy hát như chẳng có ai nghe

Hãy nhảy múa như chẳng có ai nhìn

Hãy làm việc như thể bạn không cần tiền

Hãy yêu như chưa có ai làm bạn đau đớn

Và hãy sống như thể trái đất này là thiên đường của bạn"

Dàn ý

I. Mở bài

Ai cũng biết cuộc sống là quý giá và đời người chỉ có một lần. Phần lớn mọi người đều cho rằng mục đích cuộc sống là thành công và hạnh phúc. Khái niệm hạnh phúc là tùy theo cách nhìn, quan niệm của từng người. Cho nên, bạn hãy sống như bạn cảm thấy là đúng đắn và hãy đi đến những miền mà trái tim bạn chí lối. Có một câu danh ngôn rất hay về quan niệm sống: “Hãy hát như chẳng có ai nghe, nhảy múa như chẳng có ai nhìn, hãy làm việc như thể bạn không cần tiền, hãy yêu như thể bạn chưa có ai làm bạn đau đớn, và hãy sống như thế.Trái Đất này là thiên đường của bạn”.

II. Thân bài

“Hát”, “nhảy múa” là những hoạt động thuộc về sở thích của mỗi người. Nhưng có thể vì một lí do nào đó, chẳng hạn như sợ bị chê là hát không hay, nhảy múa không đẹp mà bạn đã không dám hát, không dám nhảy múa. Điều này cũng giống như ước muốn trong cuộc đời của con người. Có những lúc ta rất muốn làm điều gì đó, nhưng ngại mọi người xung quanh đánh giá nên chẳng dám làm, hoặc làm nhưng không theo tất cả những gì mình muốn. Bởi thế, lời nhắn “Hãy hát hết mình, nhảy múa như chẳng có ai nhìn” khuyên con người hãy sống là minh, sống hết mình, sống cho mình, cho ước mơ, niềm đam mê của chính bản thân mình.

hãy sống như thể trái đất này là thiên đường của bạn

Làm việc và yêu thương là hoạt động tất yếu trong cuộc đời mỗi người. Đôi khi người ta làm việc với mục đích duy nhất là kiếm tiền, hay mãi mãi muốn khép cửa trái tim chỉ vì sợ bị tổn thương thêm lần nữa. Đó là cách sống né tránh, sống không là mình. Câu nói đã nhắn nhủ rằng: Hãy sống không phải chỉ vì tham vọng, hãy trăn trở cho những gì đã qua. Và sống “như thể Trái Đất này là thiên đường của bạn”. Dùng những ví dụ rất cụ thể và gần gũi với mỗi người, ý kiến trên đã đưa ra một quan niệm sống, giản dị mà sâu sắc, thấm thía vô cùng. Con người trên đời phải là chính mình, trước hết phải sống cho mình, và sống hết mình để không bao giờ nuối tiếc vì những tháng ngày đã sống hoài, sống phí

Câu nói trên gợi dậy trong ta một suy nghĩ gì đó tưởng như xa xôi mà vô cùng gần gũi. Mỗi người sinh ra trên đời chỉ sống có một lần, một cuộc đời ấy chỉ tính bằng mấy chục năm, quá ngắn ngủi. Hơn nữa, cuộc sống lại muôn màu muôn vẻ, có bao nhiêu điều hấp dẫn, thú vị để ta kiếm tìm và theo đuổi ước mơ. Nhưng đôi khi, vì cuộc sống phức tạp, và chú ý đến những nhận xét của mọi người xung quanh, trăn trở vì những vấp ngã trong quá khứ, vì những bon chen ích kỉ của cuộc sống thường nhật, mà chúng ta không dám là chính mình, không dám làm theo những gì mình thích. Cuộc sống như thế liệu có hạnh phúc và thật sự ý nghĩa không? Và điều quan trọng là sống như vậy có làm con người thanh thản, để đến khi vĩnh biệt cuộc đời, ta có thể mỉm cười vì không có gì hối tiếc?

Hãy đi từ những ví dụ đơn giản. Nếu bạn thích hát mà chỉ sợ hãi có ai đó chê mình hát không hay mà không bao giờ hát nữa, thì chính bạn đã đánh mất đi một cơ hội để thể hiện chính mình. Không phải ai cũng hát hay, thậm chí số người hát hay là rất ít. Thái độ tự ti sẽ chẳng đem lại điều gì ngoài việc đánh mất sở thích của chính mình, và thậm chí là đánh mất cơ hội cho bản thân.

Nếu làm việc chỉ để kiếm tiền thì chúng ta không khác gì cái máy. Không ai phủ nhận mục đích của làm việc là để kiếm tiền. Nhưng người ta tìm đến công việc đâu chỉ vì kinh tế mà còn bởi niêm vui, sự đam mê. Và trong tình yêu cũng như trong cuộc sống, ta ít nhiều phải trải qua những nỗi đau, những vết thương lòng. Nhưng hãy đừng cho rằng nỗi đau là hố sâu ngăn bước tiến của bạn mà hãy coi đó là những bài học của ngày hôm qua, để ta chín chắn, trưởng thành hơn và biết quý trọng những gì mình có. Sống như thế cuộc sống là thiên đường, để ta tận hưởng và tận hiến!

Hãy lắng nghe cuộc đời ngoài kia, và bạn hãy đã sống hết mình cho những gì mình theo đuổi. Giống như ngọn nến cháy hết mình để tỏa sáng, như chiếc lá hết mình một màu xanh. Một họa sĩ cả đời mê nghệ thuật, tuy những bức vẽ của ông chẳng được mấy người đánh giá cao, ông vẫn vẽ bởi ông thấy niềm vui trong đó. Một bà mẹ phải dang dở việc học của mình để gánh vác gia đình và nuôi dạy các con, đến khi chúng thực sự trưởng thành, và khi đã trở thành bà lão, bà vẫn không ngừng chăm chút và lo lắng cho con.

III. Kết bài

Trong cuộc sống, có nhiều người đánh mất chính mình để làm hài lòng người khác. Cuộc sống như vậy thật đáng buồn. Hãy đừng bao giờ lo sợ, hoài nghi và đo dự. Bạn phải là chính bạn, đừng tạo giới hạn cho sự tự do của chính mình. Hãy trải nghiệm và sống thât sự. Thách thức của cuộc sống là tận hưởng mọi thứ mà không lệ thuộc vào bất cứ điều gì. Như vua hài Charlie Chaplin đã từng nói: “Cuộc sống như một màn kịch không có phần tập dượt trước. Bởi vậy hãy hát ca, nhảy múa và yêu mỗi giây phút của cuộc đời bạn trước khi vở kịch hạ màn không một tiếng vô tay”. Nếu bạn sống thật với chính con người mình, cuộc đời bạn sẽ phát ra thứ ánh sáng kì diệu. Có thể cuộc đời bạn không oanh liệt nhưng lòng bạn chân thành, tất cả những việc cần làm bạn đã làm đủ, bạn đã sống đúng với mình và với cả thế gian này.

Leave a Reply