Viết 1 đoạn văn (khoảng 200 từ) trình bày suy nghĩ của anh / chị về hát ru trong đời sống văn hóa của con người đươc gợi từ bài thơ của Đỗ Trung Quân
Từ ngàn đời, những hình ảnh thân thuộc của quê hương như: Bến nước, con đò, đêm trăng, cầu tre lắc lẻo, cánh có bay lả bay la... đã được kết thành lời ru ngọt ngào trìu mến, quyện vào tiếng võng đong đưa cùng tiếng mẹ ru hời đưa con trẻ đi vào giấc ngủ. Năm tháng cứ qua đi, song tiếng ru của mẹ vẫn được giữ gìn trọn vẹn trong tâm hồn của mỗi chúng ta với bao kỷ niệm êm đềm thời thơ ấu:
"Mẹ ru khúc hát ngày xưa
Qua bao nắng sớm chiều mưa vẫn còn
Chân trần mẹ lội đầu non
Che dông giữ tiếng cười giòn cho ai…
Vì ai chân mẹ dẫm gai
Vì ai tất tả vì ai dãi dầu
Vì ai áo mẹ phai màu
Vì ai thao thức bạc đầu vì ai?"
- Sự hi sinh của mẹ dành cho con:
+ ru con - tình cảm nhẹ nhàng, thiết tha gắn liền với ngày xưa trong kí ức tuổi thơ
+ chân trần, lội đầu non, che dông, dẫm gai, dãi dầu, phai màu, thao thức, bạc đầu
+ "Vì ai" - điệp từ -> câu hỏi tu từ nhưng đáp án đưa ra quá rõ. Mẹ luôn hi sinh tất cả vì con của mình.
"Lớn từ dạo đó ta đi
Chân mây góc biển mấy khi quay về
Mẹ ngồi lặng cuối bờ đê
Đếm năm tháng đếm ngày về của ta
Mai vàng mấy lượt trổ hoa
Hàng hiên hanh nắng sương sa mấy lần
Đồng xa rồi lại đồng gần"
Thương con mẹ lội đồng gần đồng xa - Khi người con lớn lên thì cúng chính là lúc rời xa người mẹ của mình, không biết khi nào sẽ quay về. Mẹ ngồi ngóng trông người con của mình.
+ Mai vàng mấy lượt, hanh nắng sương sa- sự vần chuyển năm này sang năm khác
+ Đồng xa, đồng gần - mẹ lội: mẹ ngóng trông hình bóng, ngày về của người con thân yêu.
“ầu ơ…” tiếng vọng xé tim
lời ru xưa bỗng về tìm cơn mơ
đâu rồi cái tuổi ngày thơ
mẹ ta nay đã mịt mờ chân mây
chiều đông giăng kín heo may
tìm đâu cho thấy tháng ngày “ầu ơ…”
đây này ấy ơi - Nhưng tất cả với tác giả chỉ là một quá khứ xa vời mà thôi. Ầu ơi- điệu hò điệu ru của mẹ chỉ còn lại là kí ức vô cùng đẹp đẽ của người con.
+ Cơn mơ
+ Mịt mờ chân mây- nói giảm nói tránh
+ Nỗi nhớ càng da diết vào những chiều đông khi mà sức lạnh thời tiết không tê tái bằng cái lại trong tâm hồn.