Anh (chị) suy nghĩ như thế nào về câu nói sau đây của Beverly Sills: “Bạn có thể thất vọng nếu thất bại, nhưng bạn sẽ héo tàn nếu không bao giờ cố gắng”. (Trích đề thi học sinh giỏi Quốc gia 12 năm 2008 - 2009)

ĐÁP ÁN

Ngoài phần mở bài và kết luận, cần trình bày được các luận điểm sau trong phần thân bài:

- Trong cuộc sống, mỗi con nguời đều có những mục đích, ước mơ, khát khao đẹp đẽ để vươn tới. Trong quá trình đó, bạn có thế thành công nhưng cũng có thể nếm trải thất bại đắng cay, đau đớn (dẫn chứng và phân tích).

- Khi thất bại, bạn không thể không tránh khỏi tâm lí chán nản, buồn, nhục nhã. Thậm chí có khi bạn tuyệt vọng. Đó là tâm lí và trạng thái tinh thần bình thường mà bất kì ở người nào cũng có (dẫn chứng về bản thân, bạn bè... và bình luận.)

- Tuy nhiên điều cốt yếu của con người là phải đủ nghị lực và sức mạnh để bước qua những ranh giới đó. Đó là ranh giới giữa sự héo tàn và rạng rỡ. Để vươn lên từ thất bại bạn có nhiều cách. Nhưng quan trọng nhất là bạn không được bi quan mà phải luôn biết cố gắng vượt lên chính mình, vươn lên từ thất bại. Muốn vậy bạn phải cố gắng làm việc, cố gắng không ngừng để nhanh chóng xoa dịu nỗi đau thất bại. Bạn sẽ tìm thấy niềm vui trong công việc. Đừng vì đôi chút sai lầm đã qua mà không đi tới chân trời rạng rỡ. (dẫn chứng và bình luận)

BÀI LÀM

Trên con đường đi đến thành công có thể bạn sẽ gặp những lúc phải đứng trên bờ vực thẳm và đáng sợ hơn nữa là rơi xuống đó bất cứ lúc nào. Nhưng bạn sẽ được cứu vớt bằng chính niềm tin, sự nỗ lực không nguôi, cố gắng không ngừng để vươn lên. Tất cả những gì bạn đã, đang và sẽ làm ở hiện tại bạn phải cố gắng nhiều hơn nữa. Tương lai là thành quả mà các bạn sẽ làm ở hiện tại nếu bạn biết biến nước mất thành nụ cười, biến thất bại thành điểm tựa để hành động, biến niềm tin thành nghị lực để cố gắng không ngừng như Beverly Sills đã từng nói: “Bạn có thể thất vọng nếu thất bại, nhưng bạn sẽ héo tàn nếu không bao giờ cố gắng”.

Bạn có thể thất vọng nếu thất bại, nhưng bạn sẽ héo tàn nếu không bao giờ cố gắng

Cuộc sống vốn dĩ không theo ý muốn của con người, đôi khi một chút vinh quang có thể làm con người tự mãn nhưng khi thất bại cảm giác đầu tiên của họ là sự thất vọng tràn trề, tiếp đến là chán nản và cuối cùng là mất đi ý chí, mất đi niềm tin bất diệt vào chính bản thân mình. Mà đã mất đi ý chí thì cũng đồng nghĩa với việc mất đi tất cả. Gặp phải những lúc như vậy bạn nên bình tĩnh lấy lại tinh thần và tiếp tục vươn lên.

Trong cuộc sống, mỗi người đều có những mục đích, khát khao, ước mơ, hoài bão để vươn tới. Trong quá trình đó, bạn có thế thành công nhưng cũng có thể nếm trải thất bại đắng cay, đau đớn. Được sinh ra và tồn tại trong thế giới muôn màu, muôn vẻ này ai cũng có những ý muốn của riêng mình dù lớn lao, vĩ đại hay nhỏ bé, tầm thường nhất. Nhưng họ luôn tin chắc một điều những ước mơ, những khát vọng, hoài bão chân chính ấy sẽ là động lực để họ vươn lên và vững tin trong cuộc sống.

Dó là ước mơ của những em bé quê mong được cắp sách đến trường, được sống trong tình yêu thương của cha mẹ, được ấm no đầy đủ như bao đứa trẻ khác, được quan tâm chăm sóc nhiều hơn, sẻ chia nhiều hơn. Nhưng thật trớ trêu những điều gián đơn ấy không thành hiện thực bởi cuộc sống nghèo nàn, túng quẫn cứ đeo bám họ từng ngày, từng giờ và ngay cả trong những cơn mơ. Nỗi buồn sẽ nhân lên gấp bội khi ánh mắt các em tràn đầy nỗi thất vọng. Giá mà những đứa trẻ đáng yêu ấy không mơ ước thì cơn thất vọng kia sẽ không len lỏi trong tâm hồn trong sáng của các em. Nhưng vốn dĩ ước mơ luôn là một ánh hồng gieo mầm sống hi vọng của con người.

Bạn ước được đứng trên giảng đường đại học nhưng liệu bạn có đối mặt được với những diều trái ngược ước muốn của bạn. Đó sẽ là một dấu chấm lửng luôn ám ảnh trong trí óc của bạn.

Người tàn tật mong được sẻ chia, giúp đỡ được làm những công việc như bao người khác thậm chí chỉ là biết viết dù bằng đôi chân tí tẹo của mình, biết cất lên tiếng nói dù là những âm thanh ầm ồ không rõ ràng hay trải qua những cảm giác mơ hồ không rõ nét trong tâm hồn. Những điều ấy tuy tầm thường, nhỏ bé nhưng sẽ trở nên lớn lao, vĩ dại trong một tâm hồn luôn khát khao mãnh liệt của họ. Trong cuộc sống có những ước muốn chỉ nhất thời thoáng qua trong trí óc rồi mất hẳn nhưng cũng có những mơ ước luôn ấp ủ lâu dài trong lòng người có khi nó lại bùng cháy và biến thành động lực sống của con người. Đó là cảm giác mong được đồng cảm, sẻ chia của những con người bất hạnh hay sự tiến cử trên con đường lập thân. Một khi dã trở thành hoài bão, khát vọng thì những mầm sống tươi đẹp ấy sẽ luôn nảy nở trong lòng họ. Có được sức sống cao trào ấy bạn như được chắp thêm dôi cánh trên con đường vạn dặm. Nhưng bạn sẽ thất vọng, sẽ nếm trải những dắng cay, đau đớn khi mơ ước của bạn không được thực hiện, hay những gì bạn muốn, bạn tâm niệm chỉ đến một nửa hoặc thoáng qua trong giấc mơ. Đó là lúc bạn phải nhìn lại con người thực của bạn.

Khi thất bại, bạn không thể không tránh khỏi tâm lí chán nản, buồn, nhục nhã. Thậm chí có khi bạn tuyệt vọng. Đó là tâm lí và trạng thái tinh thần bình thường mà bất kì ở người nào cũng có. Khi bạn quá tin hay quá hi vọng vào một điều gì thì khi thất bại bạn sẽ nếm trải mùi vị cay đắng, nhục nhã nhiều hơn.

Bước ra khỏi cổng trường thi dại học bạn tin chắc mình sẽ đậu, lúc đó bạn không nghĩ được gì khác ngoài sự tự tin. về nhà bạn hồn nhiên, vô tư chờ ngày bắt đầu một năm đại học mới. Nhưng có ai biết trước được mọi việc khi có kết quả bạn trượt đại học. Đó chính là lúc bạn khó khăn nhất, đau khổ nhất và tuyệt vọng hơn bao giờ hết. Đỗ đại học có ai không muốn nhưng rớt đại học có mấy ai đối diện được với chính mình, dám nhìn thẳng vào sự thật đang hiện ra trước mắt mà ngỡ như trên trời rơi xuống để rồi có những suy nghĩ bồng bột, nông cạn đem lại hậu quả đáng tiếc cho gia đình, bạn bè và mọi người xung quanh. Đó là cái thất vọng to lớn của sự thất bại trên con đường học tập.

Một trong những thất bại cay đắng trong cuộc đời là thất bại trong chuyện tình cảm. Đó là tình gia đình, tình bạn bè, và cả tình cảm nam nữ... về phương diện tinh thần đó là những thất bại dễ khiến bạn đau khổ nhất, tuyệt vọng nhất. Và đúng hơn là bạn sẽ thất vọng nếu thất bại nhưng bạn sẽ tuyệt vọng nếu không biết vượt qua chính mình để vươn lên trong cuộc sống.

Phải có niềm tin vững chắc, nỗ lực không nguôi

Tuy nhiên điều cốt yếu của con người là phải đủ nghị lực và sức mạnh để bước qua những ranh giới đó. Đó là ranh giới giữa sự héo tàn và rạng rỡ. Để vươn lên từ thất bại bạn có nhiều cách. Nhưng quan trọng nhất là bạn không được bi quan mà phải luôn biết cố gắng vượt lên chính mình, vươn lên từ thất bại. Muốn vậy bạn phải cố gắng làm việc, cố gắng không ngừng để nhanh chóng xoa dịu nỗi đau thất bại. Bạn sẽ tim thấy niềm vui trong công việc. Đừng vì đôi chút sai lầm đã qua mà không đi tới chân trời rạng rỡ. Đúng vậy, mỗi lần that bại là bạn lại có thêm cơ hội đế học hỏi, có một niềm tin đế viết vào cuốn số tay nhỏ bé của mình những trải nghiệm đúng đắn trên đường đời.

Bạn thất bại trong học tập, đừng nản chí mà phải biết đối mặt và cố gắng vươn lên vì mỗi lần mặt trời mọc báo hiệu một ngày mới, điều đó có nghĩa là bạn luôn có cơ hội thứ hai. Nếu bạn không biết cố gắng mà cứ mãi như đoá hoa héo tàn thì chẳng ai giúp dược bạn. “Trên con đường thành công không có dấu chân của người lười biếng”, câu nói này của Lỗ Tấn không sai nhưng liệu bạn có đủ dũng khí để mở ra cho mình một chân trời rạng rỡ ở phía trước hay không? Điều ấy còn tuỳ thuộc vào chính bạn. Sẽ không có gì là quá muộn nếu bạn luôn biết cố gắng và không ngừng vươn lên trong học tập.

Bạn bị vấp ngã trong việc kinh doanh. Điều ấy gây tổn thất lớn cho công ti bạn nhưng sẽ không hề gì nếu bạn lấy “thất bại là mẹ của thành công”. Qua mỗi lần thất bại bạn sẽ biết được mình nên làm gì và làm như thế nào để thành công. Nếu bạn chỉ biết rên rỉ, than thở khi thất bại thì chính bạn đang xát muối vào vết thương của bạn. Bạn cần phải nhìn về quá khứ và hướng đến tương lai, phải biết tự xoa dịu nỗi đau đang ám ảnh kia mà nỗ lực phân đấu làm những việc có ích cho bản thân, gia đình và xã hội. Bạn phải làm tốt hơn những gì bạn đang làm ở hiện tại và bạn phải trưởng thành hơn trong suy nghĩ và trong đời sông, trong công việc mỗi khi bạn vượt qua nỗi đau để nhìn về phía chân trời mới. Đừng vì đôi chút sai lầm đã qua mà không dám thực hiện ước mơ, hoài bão của mình. Thành công chỉ thực sự đến với bạn nếu bạn biết biến nước mắt thành nụ cười, biến thất bại thành những trải nghiệm sâu sắc đề nhìn lại chính mình.

Nguyễn Văn Siêu - một người nối tiếng trong lịch sử Việt Nam chỉ vì chữ xấu mà không thành công khi giúp đỡ mọi người. Từ đó ông miệt mài, chăm chỉ cho đến ngày chữ ông có tiếng dẹp nhất vùng. Có như vậy thì hai chữ vinh quang mới đến gần trong cuộc đời mỗi người. Hay Nguyễn Khuyến - một tác gia nổi tiếng trong nền vãn học Việt Nam phải lận đận qua mười chín năm trời dùi mài kinh sử, thi rớt rồi lại đậu, đậu rồi lại rớt đế rồi có ngày ông được mang bảng vàng vua ban, dược người đời gọi là “Tam Nguyên Yên Đổ”. Phải có niềm tin vững chắc, nỗ lực không nguôi, cố gắng không ngừng như ông thì qua mỗi lần thất bại mới có những bước ngoặt thành công trong cuộc đời.

Những ước mơ khát vọng của con người thật đẹp đẽ. Nhưng không phải tất cả đều dạt được như ý muốn. Trên con đường thành công của bạn không thể không một lần nếm trải những cay đắng thát bại, đau đớn, nhục nhã. Tuy nhiên điều cốt yếu cùa con người là không được bi quan chán nản đế rồi phải tàn lụi, héo úa. Muốn vậy bạn phải không ngừng cố gắng vượt qua chính mình để đứng vững. Những trở ngại trong cuộc đời sẽ chẳng là gì nếu bạn luôn biết tiếp thu, tìm hiểu, không ngừng nỗ lực, phát huy khả năng của chính bản thân mình. Câu nói của Beverly Sills: “Bạn có thế thất vọng nếu thất bại, nhưng bạn sẽ héo tàn nếu không bao giờ Cố gắng” để lại cho chúng ta thật nhiều ý vị. Nó không chỉ là triết lí đã ăn sâu vào đời sống tâm linh của mỗi người mà trở thành quan điểm sống, học tập và làm việc của mỗi chúng ta. Thời gian sẽ là chân trời rạng rỡ nhất để chúng ta biết nâng niu cuộc sống, biết phấn đấu vươn lên để biến ý nghĩ thành hành động, biến niềm vui nhỏ thành niềm vui lớn và đạt được những kết quả cao nhất trên con đường chinh phục đình cao tri thức.

Leave a Reply