Con sông Đà trong đôi mắt của Nguyễn Tuân là "một người cố nhân lắm bệnh lắm chứng, chốc dịu dàng đấy, rồi chốc lại bẳn tính, gắt gỏng thác lũ ngay đấy". Hãy làm rõ ý kiến trên của Nguyễn Tuân

Con sông Đà trong đôi mắt của Nguyễn Tuân là "một người cố nhân lắm bệnh lắm chứng, chốc dịu dàng đấy, rồi chốc lại bẳn tính, gắt gỏng thác lũ ngay đấy"

- Giới thiệu tác giả, tác phẩm (1-2 câu tùy dung lượng bài viết)

- Bàn luận vấn đề: Vẻ đẹp trữ tình mà hung bạo của sông Đà

Một người cố nhân lắm bệnh lắm chứng Với Nguyễn Tuân, đi rừng lâu này gặp lại thấy con sông Đà đằm đằm ấm ấm như một cố nhân. Gương mặt cố nhân sông Đà tươi sáng rực rỡ như một miếng sáng, lóe lên màu nắng tháng ba Đường: Yên hoa tam nguyệt há Dương Châu”. Gặp lại cố nhân, người nghệ sĩ không giấu được niềm hân hoan, háo hức. Chao ôi, trông con sông vui như thấy nắng giòn tan sau kì mưa dần, vui như nối lại chiêm bao đứt quãng.

Con sông Đà trong đôi mắt của Nguyễn Tuân

chốc dịu dàng đấy 

+ Từ trên tàu bay nhìn xuống, Nguyễn Tuân thấy con sông Đà tuôn dài như một áng tóc trữ tình

+ Mê dắm vẻ đẹp kiều diễm của sông Đà, Nguyễn Tuân đã phát hiện ra mĩ nhân sông Đà luôn muốn làm đẹp với mình, sắc nước sông Đà thay đổi theo mùa, mỗi mùa một sắc

+Xuôi về hạ lưu, dòng sông lững lời, êm trôi như nhớ thương những hòn đá thác xa xôi để lại trên phía thượng nguồn Tây Bắc. Cảnh ven sông ở đây lặng tờ, cổ kính, hoang sơ. Tưởng như từ đời Lí, Trần, Lê, quãng sông này cũng lặng tờ đến thế mà thôi. Con sông Đà dương như chỉ biết tồn tại trong không gian mà không hề biết đến thời gian. Thời gian mải miết trôi, sông Đà vẫn mãi vẻ̉ đẹp nguyên sơ, hoang dại bở tiền sử, bờ sông hồn nhiêu như nỗi niềm cổ tích tuổi xưa. 

rồi chốc lại bẳn tính, gắt gỏng thác lũ ngay đấy

+ Sông Đà vô cùng hung bạo, dữ dằn. Ở quãng mặt ghềnh Hát Lóng dài hàng ngàn cây số, nước xô đá đá xô sóng, sóng xô gió, cuồn cuộn gùn ghè suốt năm như lúc nào cũng muốn lấy mạng những người lái đò qua đây.

+ Nước xoáy tít đáy, sâu hun hút như cái giếng bê tông thả xuống làm móng cầu. Từ đáy cái hút nước lên đến mặt chênh nhau vài sải tay. Nước thở và kêu như cái cống bị sặc, có lúc ặc ặc nghe như vùa rỏt dầu sôi vào. Thuyền bè vô ý qua đây, không vững tay chèo liền bị lôi tuột xuống, trồng cây cuối ngược, đi ngầm dưới lòng sông, mươi phút sau mới tan tác ở quãng sông dưới. 

+ Hết uy hiếp người lái đò bằng thác dữ, sông Đà lại dàn bày thạch trận với dã tâm tiêu diệu mọi con thuyền. Sông Đà tung ra một lực lượng hết sức hùng hậu, thiện chiến, với đủ tướng dữ, quân tợn, đứa nào trông cũng ngỗ ngược, dữ dằn. 

Leave a Reply