Nhà thơ Tế Hanh đã có nhận xét về hai câu cuối của bài thơ Qua đèo Ngang: "Hai câu thơ vừa kết thúc bài thơ vừa mở ra một chân trời cảm xúc". Em hiểu thế nào về câu nói trên

Nhà thơ Tế Hanh đã có nhận xét về hai câu cuối của bài thơ Qua đèo Ngang: "Hai câu thơ vừa kết thúc bài thơ vừa mở ra một chân trời cảm xúc". Em hiểu thế nào về câu nói trên?

Trước khi giải thích câu nói này, ta phải nên đi khái quát sơ lược về nhà thơ và bài thơ và sau đó:

- Bình về câu thơ cuối một chút -> đây là nỗi cô đơn tuyệt đối ( có thể dẫn chứng ngoài những nỗi cô đơn của các nhà thơ khác như Nguyễn Khuyến, Hồ Xuân Hương,.... nhưng chỉ riêng mình Huyện Thanh Quan là có nỗi cô đơn tuyệt đối!

Hai câu thơ vừa kết thúc bài thơ vừa mở ra một chân trời cảm xúc

- Phải chăng nỗi cô đơn ấy chính là những hoài niệm xưa? ( nói về hoàn cảnh sống của bà -> nói lên lòng luyến tiếc quá khứ vàng son đã qua, một quá khứ huy hoàng của đất Bắc.)

- Bình cụm từ ta với ta và so sánh với thơ của Nguyễn Khuyến ( bạn đến chơi nhà)

- Nhà thơ Tế Hanh đã có nhận xét về hai câu cuối của bài thơ Qua đèo Ngang:"Hai câu thơ vừa kết thúc bài thơ vừa mở ra một chân trời cảm xúc" -> Bình về câu nói này -> Quả đúng như vậy, dường câu thơ như chất chứa nỗi lòng thi sĩ hay đó cũng chính là nỗi lòng của con người, của đất nuớc, của dân tộc Việt Nam nghìn năm văn hiến -> có thể tạo ra kết bài mở như 1 lời nhắn gửi thông qua câu nói + bài thơ nhé!

Leave a Reply